Cuối cùng rồi chị
em mình cũng có dịp gặp nhau giữa đất Tây Đô phải không chị? Một lần tình cờ,
lúc còn ở bên Blog Yahoo mon men theo chân một người bạn em được đến với Blog của
Chị, đọc những bài viết của Chị nó mộc mạc giản dị, gần gũi với cuộc sống nhưng
chứa chan cảm xúc, để lại trong lòng người đọc một nỗi niềm khó tả. Lúc đó em
chưa dám kết bạn với Chị, bởi vì blog của chị viết rất sâu sắc, còn em chỉ là một
em tép rêu nhỏ hiểu biết nông cạn, câu
cú chưa thành, ý tứ lủng củng..., không dám kết bạn cùng chị. Sau đó Blog yahoo
đóng cửa, lại một lần mất hết liên lạc với các blogger em từng quen biết, có
người mách em tạo một blogspot thay cho blog yahoo cũ biết đâu tìm lại được người
quen. Và chính nơi đây, chắc có lẽ cái duyên của người viết blog với nhau nên
em đã tìm gặp chị, lần này mạnh dạn kết bạn với chị được chị chấp nhận, em cảm
thấy rất vui. Chị biết không, em thường xuyên là đọc giả trung thành của chị, mỗi
lần thấy chị đăng bài mới là mom mem lên đọc nhưng không dám comment, mãi đến
sau này mới mạnh dạn hơn.
Chị em mình gặp
nhau trên blog ngày một nhiều hơn, cũng chia sẻ với nhau nhiều cảm xúc, em thấy
mến chị, bởi cách nói chuyện rất rất duyên của Chị.
Rồi một ngày Chị
đón em nơi đất Sài Gòn, quả thật hôm ấy em rất vui, rất hồi hợp vì đó là lần đầu
tiên em gặp một người quen trên mạng. Nghe giọng nói của chị qua điện thoại rất
ngọt ngào, dễ thương và dịu dàng, em đón chắc ở ngoài chị cũng rất dễ thương.
Và cuối cùng em cũng gặp chị, chị ở ngoài dễ thương hơn, trẻ hơn so với trong
hình là em nói thật đấy. Hai chị em có mấy tiếng đồng hồ ngồi huyên thuyên với
nhau, rất cảm động vì từ chỗ chị ở cách khách sạn em ở chạy 2h đi xe máy, vậy
mà chị cũng dành thời gian cho em, thật sự rất cảm động.
Rồi một ngày chị
gọi điện cho em, em cũng đoán được chị sắp có dịp về Cần Thơ, nhất định phải đến
gặp chị, mời chị đi chơi, ăn uống và cùng tâm sự với chị. Chị đến vào cái ngày
chị đồng nghiệp của em đang nghỉ phép nên không ai thế được công việc của em,
nên đành đến gặp chị hơi muộn, đến nơi thì chị không có ở khách sạn, ngồi chờ
chị nơi ghế đá công viên đối diện khách sạn chị ở, em luôn huyên thuyên với nhỏ
bạn đi cùng, gặp chị sẽ biết chị ấy như thế nào, chị ấy thật sự rất dễ thương,
và chị biết không nhỏ bạn em cũng công nhận về điều đó nữa đấy không phải riêng
gì em. Chị thật sự rất dễ thương. Và tại đất Tây Đô này, em cũng được chị giới
thiệu người bạn mà chị cũng quen trên Blog, chị Ngọc Thảo, chị ấy cũng dễ
thương và vui vẻ lại rất thân thiện nữa. Người ta thường nói khi ra khỏi thế giới
ảo thì chúng ta là chúng ta người khác là người khác những điều liên quan đến mạng
ảo thì không thật, nhưng em tin một điều: “ mạng ảo nhưng tình thật” tình cảm chị em mình dành cho nhau và dành
cho mọi người lúc nào cũng đẹp. Nhờ mạng ảo này mà chúng ta quen biết
nhau bước ra khỏi thế giới ảo, chúng ta vẫn là những người bạn chân thành đúng
không Chị?
Em ui !
Trả lờiXóathương quá khi đọc những lời này của em. chị chợt nhớ ra chị vô tâm quá. hum bữa, em có nhắn tin hỏi thăm chị, mừ lúc đó chị say xe, chị buồn ngủ quá nên ...im re. Mà sau đó nữa thì... quên mất tiêu. dô diên quá em em . Đừng giận chị vụ án dô diên như vậy nha.
Cá nhân chị thì nghĩ, dù thật hay ảo, mình có sao, cứ thảy ra thế ấy, cái gì thật lòng thì luôn được bền phải không Hân hén. chứ giờ mình tạo cho mình ưu tú quá, tới chừng đối diện đời thực, coi chừng có người... nhảy lầu. hì hì
Dĩ nhiên là chị em mình ai cũng có khuyết điểm bao la, nhưng có sao đâu, hoàn hảo quá thì chắc là...sản phẩm công nghệ rùi.
Riêng chị, em là cô em rất hiền - chị nghĩ vậy, còn em dữ với ai chị hông thấy, mà cùng lắm, dữ cỡ nào cũng là...cái dữ con gái thui. chả chết ai hết. hé hé. Em lại siêng, và chịu khó học - điều mà những cô bé trẻ trẻ như em bây giờ rất ít khi chịu nghĩ tới. Chính cái bình dị, chân thành của em, là cái giữ mọi người - trong đó có chị , bên em á. Và dù em không đẹp, nhưng sau vài lần tiếp xúc với em, chị tin chắc rằng, em sẽ có cuộc sống sau này thật tốt , thật bình an. Em tin vậy đi nha.
cô em nhỏ ! Cần Thơ không xa đâu. chị sẽ xuống làm phiền em hoài cho coi. hì hì
Cảm ơn em, và cô bạn dễ cưng của em nữa. Nhớ 2 cưng thiệt nhiều. Khi nào có dịp lên SG, hễ nhầm thứ 7 hoặc chủ nhật thì cứ ới chị nhé .
Em rất vui khi chị đến Cần Thơ, nhưng em lại không dành nhiều thời gian cho Chị được, cũng thật là ngại! Em biết chị của em bị say xe mà, không có buồn chị chuyện đó đâu. Nói chung thì em, hiền thì cũng không phải hiền mà dữ thì cũng không dữ lắm, tạm xài được hihi, khi hiền sẽ hiền mà khi dữ thì ....hihi. Em mến Chị từ câu chữ đến người thật ở ngoài đời, rất gần gũi, rất thân thiện, nói chuyện lại rất duyên. Nhất định lần sau có lên Sài Gòn nhất định sẽ gọi cho chị. Chúc chị yêu buổi tối cuối tuần thật ấm áp.
Xóa